khiến em phải nhắc. Em đã muốn chỉ chôn chặt nó trong lòng… – em thở dài, mắt em trầm tư hẳn – Anh đang nghe đây, em nói đi… – Em từng quen một người, lúc đấy là năm đầu tiên em đi học đại học. Anh ấy là một người con trai tốt, là cả vũ trụ của em… em đã rất yêu người đó. Đặt hi vọng, niềm tin vào người đó. Người đó quan tâm, lo lắng cho em rất nhiều. Có nhiều lúc em cứ ngỡ người đó sẽ hi sinh để cho em được hạnh phúc… em không thể nói ra cho anh hết được những kỷ niệm mà em và người đấy từng có.