” Vũ dừng đánh máy, đứng dậy đi về phía bàn làm việc của Sương. Gã chống tay, ngồi hẳn lên bàn một bên bàn, ngắm nhìn cô từ trên xuống. Đặc biệt là cái khe ngực trắng hồng vô cùng mê hoặc kia. Vẫn gương mặt lạnh lùng ấy, nhưng đôi mắt của Vũ chẳng biết từ khi nào đã trở nên nóng bỏng như muốn ăn tươi nuốt sống người con gái trước mặt. “Xin giám đốc tự trọng, tôi không phải gái. ” “Tôi chưa từng xem em làm loại phụ nữ đó. ” “Vậy trong mắt giám đốc, tôi là gì? Là công cụ để giải tỏa sao? Anh đối xử