thị, Sung và người đàn bà kiếm chiếc xe đẩy và bắt đầu chất lên đầy chiếc xe những loại thực phẩm và những nhu yếu phẩm hằng ngày. Ra ngoài quầy trả tiền cũng mất gần dăm trăm tiền euro, sau đó cả hai vào tiệm Pizza gần đó ăn bữa chiều. Đặt cái bánh Pizza cỡ lớn nhất, hắn chỉ ăn được hai miếng còn bao nhiêu bà ta nhai sạch bách. Ăn xong ả còn cười nói ỏn ẻn: – Đấy cậu thấy chưa hử, chị ăn nhiều lắm cơ. Chẳng biết cậu có nuôi được tớ không đấy? Hắn cười gượng: – Thì có chị ở với em thì em vui