qua tui. – Giỏi, hàng không? – tui hỏi nó. – Tụi nó cọp không? – thằng Đức hỏi. – Cũng dân anh chị trường tao. – Vậy đem theo cho chắc đại ca. Đoạn, tui với nó đi ra nhà xe kiếm ống tuýp nhưng không có. Chỉ có mấy cây thép tròn. Thằng Đức cầm lên rồi vỗ vỗ thanh sắt lên lòng bàn tay nghe bộp bộp. – À, đại ca ơi, cái này đập cái là vô viện liền á, đem theo không? – Ừm, thôi, đem hai cây thôi. Còn nhiêu thì ra vườn kiếm cây chặt vô rồi tuốt lại. Hì hục cả tiếng đồng hồ cũng được tám, chín