chuẩn bị sẵn đưa cho Hồng: – Em cầm thêm ít nữa để phòng hờ khi cần. Đi xa nhà khi cần tiền không có xoay xở được thì mệt. – Vâng, cho em xin. Em cảm ơn anh. Thấm thoắt đã sắp tết. Dung ốm nghén cả tuần nay, thật khốn khổ, ăn vào là nôn mửa. Nỗi mừng vì mong chờ lâu nay giờ mới có chửa chưa được mấy ngày thì bị hành hạ như thế này. Hương cũng mừng không kém, cứ sợ em gái bị “điếc”. Cô chăm Dung như chăm con, mua đủ thứ bắt Dung ăn, khổ cái Dung ăn vào là nôn. Dương ngậm ngùi bảo biết thế đừng có