vào cuộc. Cũng không cần bọn mày làm gì nó hết, chỉ cần dọa cho nó vãi mật ra là được. Nhưng để tao làm, động vào nó làm gì cho bẩn tay ra. Loại nó không đáng. – Được rồi, tranh thủ ra chơi lên đi mày. – Có xin ít cái răng khôn không? Lâu rồi ngứa ngay tay chân – Tùng ngông nghênh. – Thôi mày, để đấy tao thôi. Nhớ đấy. Mình tao với nó giải quyết thôi, nốt lần này, tao cũng chẳng muốn phải gặp lại hắn nữa. – Không muốn gặp lại thì cho nó đi chầu Diêm Vương mẹ nó đi. – Đừng có mạnh mồm. Không làm