uống chanh muối em gửi rồi. Cảm ơn em. Chúc em ngủ ngon” Một cảm giác tội lỗi xâm chiếm… tôi chìm vào giấc ngủ… Nửa đêm khát nước, tỉnh dậy đi tìm chai nước tu một hơi hết nửa chai. Vớ cái điện thoại lướt lướt facebook trong vô thức, tôi giật mình khi thấy nick em còn sáng. “Em chưa ngủ hả Trang?” “Anh tỉnh rồi à. E lo cho anh cả đêm đấy. Gọi thì không thèm nghe máy”. “Anh xin lỗi. Tại thấy buồn buồn nên a đi dạo một mình một chút. Anh không để ý điện thoại em gọi”. – Đoạn này tôi nói dối em