trước ngồi chờ, chuẩn bị đạo cụ cho kế hoạch (bí mật), thế rồi bóng dáng yểu điệu của mẹ tôi xuất hiện ở cửa phòng. Mẹ lúc nào cũng thích mặc váy, nhưng hôm nay mẹ mặc cái váy ngắn màu đen (mẹ thích thế vì nó tôn lên cái đôi chân dài trắng muốt của mẹ), và cái áo sơ mi màu xanh lơ. Đêm hôm rồi mà trông mẹ ăn mặc cứ như đi hẹn hò ấy… Mẹ vén tóc lên, rồi tiến tới nhẹ nhàng ngồi cạnh tôi, hôm vào má tôi 1 cái thật kêu rồi nắm tay tôi mà nói: – Mẹ sẽ nhớ con lắm đấy… Mẹ tôi, hiền dịu, chân thành