cũng tìm được cái khu tập thể của xưởng sửa chữa cơ khí máy nặng. Ghé mắt qua cửa sổ gian phòng quen quen thì tôi thấy thằng Tam, con của cô Ba, chị họ xa của ba tôi. Lẽ ra tôi phải kêu nó bằng anh, nhưng vì cô nhỏ tuổi hơn ba tôi, chúng lại nhỏ hơn tôi nên cô bắt chúng gọi tôi bằng anh từ hồi nào giờ cứ quen gọi thế. Nó cũng nhận ra tôi. Anh em tay bắt mặt mừng, thêm 2 đứa em gái sinh đôi nữa, cứ ríu ra ríu rít. Tôi nhìn quanh, căn nhà cấp 4 vẫn xưa cũ như thế, khác chăng là trên cái nóc tủ