May quá, cửa nào mà trúng mình. Viết tên vô tờ giấy, xếp lại rồi đem bỏ vô cái hộp. Bà cô, nhờ nhỏ lớp trưởng lên bốc. Nhỏ xốc lên 1 hồi, rồi bốc cái thăm lên. Chết, sao cái thăm nhìn quen quá. Nhỏ lớp trưởng giở ra, nhỏ dõng dạc: – Ngô Nhân Quý! Há há há, hên quá, miếng giấy hồi nãy tui cho thằng Quý, hèn gì quen quen. Cả đám đực rựa đưa cặp mắt dâm tiện nhìn thằng Quý cười cười. Cứ như thằng Quý là con lẹo cái lạc đàn vậy. Thằng Quý thì xanh mặt, đó giờ nó có hát hò gì đâu, điểm nhạc thì cũng