lại gần Dương dúi vào tay cái hộp có cây bút máy được khắc 2 chữ: “Nhớ mãi” và 2 con chim bồ câu đang bay, lí nhí: Tặng Dương. Dương cầm tay Dung, nhìn vào mắt Dung. Dung bối rối cúi mặt, chỉ nghe tiếng Dương nhỏ giọng: Tối nay mình đi chơi với nhau nhé! Dung vâng 1 tiếng cũng nhỏ như gió thoảng rồi rụt tay lại. Về nhà rồi Dung vẫn như còn trong mơ. Không ngờ “anh ấy” lại hẹn mình… Dung để ý Dương lâu rồi, rất có cảm tình với Dương. Bình thường vẫn gọi tên nhau, nhưng hôm nay đặc biệt: “Anh