cho tâm lý và thể xác nàng xung đột kịch liệt. Tâm khóc và van xin Vũ, đừng để Nhân đụ nàng, bởi nàng thật sự đã yêu hắn. Nhưng vô ích, bởi hai con cặc kia không hề dừng lại, chúng còn được nước mắt nước mũi của nàng rửa sạch sẽ, trước khi lỗ nhị bị banh ra và nông vào đau đớn. Mãi cho đến khi quá nửa đêm, Tâm mới dần tan thuốc và được phép nghỉ ngơi. Nhưng chỉ nửa tiếng thôi, Nhân lại một lần nữa chuốc thuốc cho nàng và đụ liên tục. Có điều lần này Tâm không thả lỏng bản thân hay phản kháng khóc