đó anh. Anh qua ủng hộ nhà em nghen”. “Vậy à. May quá. Em cho anh số điện thoại lúc nào anh muốn đi ăn anh gọi nhờ đặt chỗ nhé”. “Dạ anh!” “À mà em tên chi nhỉ?” “Em tên Xuân ạ”. “Cảm ơn em nghen” Tôi ngồi gõ mấy cái email gửi cho khách, xong xuôi lại ngồi ngắm thành phố. Mẹ, hẹn 11h30 mà gần 12h vẫn chưa thấy mống nào ý ới gọi đi ăn. Tôi biết ngay là tụi con gái chúa lề mề. Nhưng cũng hấp dẫn, chúng nó trang điểm đẹp thì mình mới có gái ngon để ngắm… Cuối cùng 12h trưa Trang cũng nhắn tin