giờ anh lại bắt đầu nóng rồi đấy. – Ủa, anh bị lên cơn nóng lạnh hả? – Đúng rồi, đúng rồi… – có cái cớ vứt cái của nợ nãy giờ, suýt chết ngạt. – Dù sao anh cũng phải ăn chút để uống thuốc cho chóng khỏi bệnh mà đi học. Hôm nay anh nghỉ học hả? – Ờ… – nàng mà biết ăn rồi quanh năm tôi bỏ học đi chơi không biết lúc đấy nàng nhìn tôi bằng ánh mắt hình viên gì nữa. La liếm được hết bát cháo nàng mua mà chảy hết cả mồ hôi hột, điều hòa thì tắt, phòng ngột ngạt chịu không nổi được. Em ý mang cho một