không đỡ nổi. Không nói gì thêm, tui cười nhếch môi rồi vận công sút cho nó 1 phát vô bàn toạ. Dám nửa tháng sau nó vẫn chưa đi cầu được… Thù đã trả, đời lại tươi đẹp. – Bộ mày không biết bơi à? – thằng nào chọt trúng chỗ nhột. – Không tại tao muốn cho tụi bây thấy tao nín thở lâu cỡ nào thôi… rồi hồi nãy ai cứu tao? – tui lảng sang chuyện khác. – Con nhỏ mới bụp mày xong đó. Hồi nãy nó chạy xe ngang qua thấy mày quằn quại nên nhảy xuống vớt mày lên đó. – tụi nó nhao nhao. – Công nhận nó