đi. Từ sau cái vụ sung sướng ấy, tình cảm giữa mẹ con tôi càng sát gần nhau hơn, dạo này có thể nói với mẹ những chuyện tế nhị đôi khi bậy bạ được, nhưng còn làm những chuyện như lần trước thì mẹ tôi lại làm ngơ, thỉnh thoảng mẹ chìa tay ra ban phát cho tôi niềm sung sướng, nhưng còn phần lớn con dân của bà kêu than thì bà lại ngoảnh mặt làm ngơ. Dạo này không có biến cố gì cả nên cái tiến triển của tôi nó dậm chân tại chỗ, có lẽ phải chờ phép màu gì đó cũng nên. Cô giáo môn văn