hành là chính, em biết rồi. Mà có xong nó cũng không về ngay đâu, còn phải đi kiếm hoa thơm cỏ lạ để thưởng thức nữa. Nàng hơi xô hắn ra, hỏi giật: – Thiệt khôn? Sơn nói với anh hỉ? – Hắn hơi ớ người, nhưng lỡ rồi cho lỡ luôn. – Sơn rủ anh mà anh không đi. – Mấy lần trước anh Sơn đi qua đêm không về nhà, có phải ở ngủ với anh không? – Có một hai lần gì đó – hắn cố vớt vát bảo vệ, vì có biết hắn đi bao lần đâu. – Rứa ah. Gần chục lần lận. Chừ em mới biết chính xác. Ra là “hắn” chê cơm bỏ đi ăn