được không mẹ…”, giọng nói lí nhí nhưng âm vực khá ồm cùng sắc diện ửng hồng của cậu làm mẹ tí phì cười, nhưng cô cố nhịn để không làm con thêm xấu hổ. “Mẹ rửa một tí xong ngay ấy mà, không đau đâu”, “điiii, cởi ra đi, để mẹ rửa cho cún của mẹ nào”. Cu cậu miễn cưỡng cởi bỏ áo quần trước sự hối thúc có phần vội vã của mẹ, những bà mẹ có con bị bệnh thường thế, dù bệnh nặng hay nhẹ. Mẹ cậu có đôi chút ngạc nhiên trước thân hình đã có những dấu hiệu của tuổi dậy thì. Lông trên “cậu nhỏ” đã lưa