mua sẵn để dùng, mẹ cũng chủ quan không kiểm tra kích cỡ trước, hàng của tôi quá khổ, ai có ngờ… 2 mẹ con tôi lặng yên nhìn nhau, mẹ thì có vẻ bối rối, vừa muốn cười cho đã vừa thương tôi. Thằng tôi tội nghiệp thì mắt rưng rưng chực khóc, rồi như 1 thằng nông nổi, tôi phi xuống giường mặc quần áo vào, mẹ tôi mới giật mình hỏi: – Này, con làm gì thế ? đi đâu giờ này ? Tôi buông lại 1 câu: – Đi kiếm bao …. Mẹ tôi lắc đầu mỉm cười, không nói gì, mẹ biết thừa giờ này ở cái thị trấn Sapa thì kiếm